Một điểm rửa xe ở vùng ven thị xã. Ngã Bảy, Hậu Giang. |
Rửa xe là nghề thu nhập không cao nhưng khá ổn định ở ĐBSCL, đặc biệt mùa mưa thì “phất” lên trông thấy. Nghề này chỉ cần cần cù, chịu khó là có thể sống tốt.
Theo thống kê, TP.Cần Thơ hiện có gần 100 điểm rửa xe. Một số địa phương khác ở ĐBSCL cũng xấp xỉ con số đó. TP.Long Xuyên (An Giang) hiện có 27 điểm chưa kể một số điểm “bán chuyên nghiệp” (kết hợp thêm nghề khác).
Bà Nguyễn Thị Tư (chủ điểm rửa xe ở phường 4, TP.Cao Lãnh, Đồng Tháp) cho biết: Nghề này phụ thuộc nhiều vào thời tiết. Mùa mưa khách hàng có thể tăng gần gấp đôi mùa nắng. Theo một số điểm rửa xe trên đường Mậu Thân, Nguyễn Văn Cừ… ở Cần Thơ, bình quân mỗi ngày rửa từ 40-70 chiếc.
Giá rửa xe ở các tỉnh/thành vùng ĐBSCL từ 8.000 – 10.000 đồng/chiếc. Xã Tân Thành (thị xã Ngã Bảy, Hậu Giang) cũng có dịch vụ rửa xe.
Theo chủ một cơ sở rửa xe ở xã Tân Thuận Tây (TP.Cao Lãnh, Đồng Tháp), tuy là nông thôn, nhưng bình quân mỗi ngày cũng “đón” 40 khách hàng.
Bình quân mỗi điểm rửa xe thuê từ 2- 4 thanh niên làm công. Như vậy, ở ĐBSCL có từ 200 – 300 LĐ theo nghề này. Thợ rửa xe không có lương tháng mà hưởng tiền công/đầu xe với mức “ăn chia” thường là 3/2 (chủ 3, thợ rửa xe 2) hoặc 7/3. Bình quân mỗi thợ rửa xe thu nhập 45.000 – 50.000 đồng/ngày; thứ bảy – chủ nhật có thể kiếm được 60.000 – 70.000 đồng.
Ngoài LĐ rửa xe “chuyên nghiệp”, nhiều sinh viên cũng tranh thủ “vô nghề” vào ngày nghỉ. Lê Văn Tài (SV Trường CĐ Cộng đồng Đồng Tháp), mỗi tuần kiếm được khoảng 150.000 đồng, nhờ đó gia đình nhẹ gánh lo chi phí học tập hàng tháng…
Để lại một bình luận