Dù đã tốt nghiệp trung cấp và đã đi làm nhưng đến giờ này tôi vẫn chưa cải thiện được khả năng ăn nói của mình. Từ nhỏ đến lớn tôi vốn trầm tính, ít nói. Giờ đi làm tôi mới nhận ra rằng, điều đó thật tồi tệ.
Không phải tôi bị bệnh thiểu năng trí tuệ hay bị tật gì mà không nói được. Ở nhà với người thân, hoặc với bạn bè thân thì tôi giao tiếp rất bình thường và nói chuyện rất rôm rả. Nhưng mỗi lần gặp người lạ hoặc phải đứng trước đám đông để giới thiệu bản thân thì tôi cảm thấy khó khăn vô cùng, mặt đỏ, run rẩy và miệng lắp bắp, không bĩnh tĩnh như những đồng nghiệp khác.
Mỗi lần họp công ty, giám đốc yêu cầu tôi trình bày tình hình công việc tuần qua trước toàn thể công ty thì y như rằng tôi phải lấy hết bình tĩnh, sức can đảm mà vẫn không thể diễn đạt thành công ý mình muốn nói. Và có nhiều lần, sếp giao việc tôi muốn phản đối cũng không biết phải nói sao cho ra cái lẽ là tôi đang rất nhiều việc, nếu sếp giao nữa thì e rằng không kham nổi. Nhưng ngay cả điều đó tôi cũng không thể diễn đạt thành công và thế là vẫn phải “è lưng” ra làm.
Nhìn những đồng nghiệp khác không những nhanh nhẹn mà còn ăn nói lưu loát, mạnh dạn mà nghĩ thấy tội cho bản thân. Ngay cả cái việc đơn giản là nói cũng không làm được. Cha ông ta có câu “học ăn học nói” có lý thật. Từ nhỏ đến lớn chỉ biết học và học, không chịu tham gia hoạt động, giao lưu, tham gia phong trào Đoàn, Hội, chỉ biết từ nhà đến trường rồi từ trường về nhà khép kín nên giờ đi làm mới thấy, mình thật thụ động, thiếu tự tin và thiếu sự mạnh dạn biết chừng nào.
Những buổi văn nghệ, những cuộc họp, những buổi thảo luận, những buổi lấy ý kiến nhân viên, tôi chỉ biết ngồi nghe, xem các đồng nghiệp phát biểu rồi ra về mà không dám hé răng nữa lời.
Với tình trạng này, tôi biết sớm muộn gì cũng có cách biệt với mọi người và tôi nhận ra rằng mình phải thay đổi bản thân. Nhưng làm điều này sao khó quá vậy. Tôi viết những dòng tâm sự này là muốn nhắn nhủ những bạn trẻ hãy chuẩn bị cho mình những kỹ năng cần thiết trong đó phải rèn luyện ăn nói, rèn luyện sự mạnh dạn, tự tin trước khi ra trường để đi làm, hãy lấy tôi làm kinh nghiệm.
Để lại một bình luận